Tâm sự của 1 anh cảnh sát giao thông trẻ đang trong ca trực núp vào quán uống nước nói với nhau khi nghe tin 4 đồng đội của mình huy sinh.
Anh Cảnh sát trẻ (CST) hỏi đồng nghiệp của mình.
Sao nghe nhói lòng quá sư huynh, Trong khi anh em chúng ta không nhiều thì ít luôn ra sức làm cho cuộc sống này bình yên, thì lại có người ở sau lưng luôn tìm cách để giết mình, nghĩ tới mà buồn thiệt chứ.
Anh đồng nghiệp đáp lại : rồi cũng quen à em, cái nghề chúng ta giống như làm dâu trăm họ vậy đó, khi em làm giỏi làm tốt thì có ai để ý, nhưng khi lỡ sai lầm lạc lối chút xíu thì xem như 1 đời em không bao giờ rửa sạch tội lỗi. Trên có cấp trên của em dưới có dư luận xã hội xem như đời em có 1 sẹo chẳng bao giờ lành được.
Em thử nghĩ coi ngoài xã hội trừ người thân gia đình em thì mấy người có thái độ tôn trọng với em không.
Bạn bè hay thậm chí anh em thì chưa chắc nhé, nhiều người họ bằng mặt chứ không bằng lòng đâu đúng không em ?.
Em thử nhìn ngoài kia có được bao nhiêu người khi họ có cuộc sống yên ổn ấm no, họ có mời em lại nhà ăn chén cơm hay uống ly nước không, nhưng khi đụng chuyện phiền phức thì người đầu tiên họ gọi tới là em zaj ?
"gọi mấy Thằng công an ! haha"
Nhiều người còn yêu cầu chúng ta phải như "Tề thiên đại thánh" khi họ gọi là phải có liền vậy đó hà.
Vị Công an trẻ lại hỏi.
Vẫn còn nhiều người có thái độ tốt với anh em mình mà hả sư huynh?
- Đúng rồi em nhưng nó càng ít dần rồi, phần do anh em mình phần do xã hội ngày càng đầy đủ rồi không chuyện gì làm nên họ sinh chuyện cho vui kk.
- Thôi Xe cộ đông rồi em uống hết chai nước ra chiến tiếp, chổ này xe cộ đông bà con đi lại khó khăn lắm.
- OK huynh !
Câu chuyện ngắn được nghe lõm lại từ 2 chiến sỹ CSGT núp nắng. Vẫn còn đâu đó những đóng góp thầm lặng cảm ơn các anh.
Chia buồn cùng gia đình những đồng chí hi sinh ở Đồng Tâm.
Mãi nhớ ơn các anh.
Nguồn: Xin dấu tên
Comments
Post a Comment